
Tháng 9! Hơi Thu vờn trong gió
Nắng nhạt. Mây thưa. Lá rời cây
Vàng phai theo phiến buồn trên cỏ
Chiều gọi hoàng hôn, chim gọi bầy
Thoảng trong thanh vắng lời trầm vọng
Của bóng trùng khơi chập chùng buông
Ngồi tư lự tưởng hình nhớ bóng
Thả hồn theo chớp bể mưa nguồn.
Tháng 9! Đèn trời soi phố vắng
Ánh lung linh, mờ nhạt tinh cầu
Thu nhẹ lướt giữa trời thinh lặng
Quyện hồn mềm qua mấy nông, sâu.
Đêm bàng bạc cho người lãng mạn
Nhớ màu trăng Phong Thử, Điện Bàn
Ngồi thả khói trong đêm chờ sáng
Lính thẫn thờ dõi ánh trăng tan.
Đêm hoài vọng khuấy hồn du mục
Tháng năm chia mấy nhánh đục, trong
Nửa vầng trăng bên trời...thao thức
Gọi mời ai tấu khúc nhạc lòng.
Đêm huyền hoặc buông màn sương ảo
Nén bâng khuâng, dỗ giấc viễn hoài
Ngàn trùng khép một trời tâm bão
Cho thuyền đời vượt sóng trần ai.
Đêm tháng 9 bên thềm đối bóng
Trắng mù sương, thiêm thiếp trăng tàn
Mơ hồ giữa muôn trùng quên, nhớ
Thấy đời nhòa theo bóng thời gian.
HUY VĂN, CTKD8
Gửi ý kiến của bạn