LẨN THẨN CUỐI TUẦN

11 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 26311)
LẨN THẨN CUỐI TUẦN

634223831426221069_363x267

Liên tiếp bốn quí mức tăng trưởng là dương, câu hỏi về quí ba rất lớn!

LẨN THẨN CUỐI TUẦN
Hoàng Ngọc Nguyên


Tình hình hiện nay có thể được mô tả là tranh tối, tranh sáng. Hay nói như một nhà kinh tế chính hiệu trên CNN, ông Heidi Shierholz, chuyên viên cao cấp của Economic Policy Institute, không phải những kinh tế gia tự phong hay những “nhà kinh tế nghỉ hưu” mà BBC gắn cho nhãn hiệu, thì chẳng có gì xấu hơn mà cũng chẳng có gì tốt hơn trong tuần qua. Có nghĩa là người dân vẫn cảm thấy điêu đứng, và cũng cảm thấy có thể có một tia sáng nhỏ nhoi nào đó ở cuối đường hầm đã lòe ra mà mắt người ta quen nhìn trong bóng tối nên chưa nhận ra được ánh sáng.
Thực ra, nếu chúng ta nhìn đến diễn tiến của thị trường chứng khoán ngày thứ sáu, khi chỉ số Dow Jones lại leo qua mức 11.000 điểm kể từ ngày 3-5 đến nay, tức cả năm tháng hơn, thì đó là một phản ảnh tâm trạng của người đầu tư chẳng phải là bi quan, ảm đạm. Hơn nữa, điều làm người ta không vui trong tuần là những con số về lao động, nhưng phân tích kỹ thì chẳng có gì không vui, bởi vì người ta đều hiểu ý nghĩa của những con số đó: các doanh nghiệp tư nhân vẫn tiếp tục thu dụng người, cho dù thu dụng một cách “bán chính thức” – không có nghĩa là “chui” – tạm thời, bán thời gian, trong 11 tháng liên tiếp, nhưng các cơ quan nhà nước,liên bang cũng như tiểu bang, vẫn tiếp tục cắt người – liên bang thì đã hết việc kiểm kê dân số, và tiểu bang thì cạn quỹ, vì đã lỡ trả cho những vị công bộc ở Bell City hay thành phố Vernon hay Los Angeles County lương cao quá, mà hưu bổng cũng phi thường, khiến cho chính quyền nay đã cạn tiền của dân, phải cho bớt một số người có vẻ hơi dư thừa - những người không bao giờ hiếm trong bộ máy chính quyền cũng như trong xã hội - trong ngành giáo dục, y tế, xã hội, cứu hỏa… nghỉ bớt. Chúng ta nhìn con số tỷ lệ thất nghiệp vẫn đứng ở mức 9.6% thì có cảm tưởng không có biến chuyển gì trên thị trường lao động, nhưng thực ra nhờ trời, số người nay đang đi kiếm việc làm đông hơn trước, tức là có nhiều người hơn tin có thể có việc đâu đó, do đó con số thất nghiệp vẫn đứng ở 9.6% là còn may, còn hay.
Nếu ta nhìn đến những con số về bán lẻ trong mấy tháng qua, tức một thước đo về mãi lực của người dân và sự tin tưởng của người tiêu thụ, tức là yếu tố “kích cầu” thực sự, thì thiên hạ vẫn mua sắm bình thường và chẳng để lỡ những mặt hàng có “discount” – cho dù người Mỹ ngày nay khôn hơn nguòi Mỹ thời trước, tránh xa những món hàng hào nhoáng, đắt tiền, xa xỉ, mua vào chỉ chật nhà chật cửa mà còn hao tốn quỹ tiết kiệm. Người ta tính rằng trong tháng mười ma quỷ, phải đi mua sắm cúng ma trừ quỷ; tháng mười một tạ ơn ông bà đưa ta đến đây, lại cũng phải mua sắm để cho tổ tiên mát mặt và biện minh đưọc vì sao phải lặn lội, gian khổ đề đưa con cái, cháu chắt đến Mỹ; và tháng mười hai tưởng nhớ các thánh thần và chuẩn bị đón năm mới và tiễn năm cũ suy thoái, cũng phải mua sắm thế nào cho người ngoài nhìn vào coi cho được, cho dù nay mình đã ở trên đất khách quê người, chẳng ai thực sự nhìn ai. Nếu các cửa hàng Wal-Mart, Sears, Target, Macy, JC Penney… vẫn cứ theo đúng quốc sách kiệm ước “discount is everything” thì chắc nền kinh tế sẽ mạnh hơn ở động lực có khi chẳng cần chính sách kích cầu của đảng Dân Chủ hay giảm thuế cho người giàu của đảng Cộng Hòa.
Trong nhiều trường hợp, lý luận dựa trên “common sense” thường bị thực tế và những con số phản bác. Không thể đổ thừa là tình hình bị người tiêu dùng dẫn dắt sai lầm mà lý luận của mình thì đúng, cho nên nguời ta còn phải chờ xem cuối tháng này người ta sẽ tổng kết quí ba từ tháng bảy đến tháng chín nền kinh tế đã lên xuống như thế nào. Tỷ lệ tăng trưởng của Tổng sản lượng nội địa trong quí hai, chỉ đạt được có 1.7% sau khi được điều chỉnh lại từ ước tính ban đầu là 1.6% làm cho người ta nản chí, bởi hai lẽ: thứ nhất nó xuống quá mạnh so với tỷ lệ từ quí trước là 3.7% hay tỷ lệ từ quí tư năm 2009 là 5.2%; thứ hai, về mặt lý thuyết, tỷ lệ này có trên 2% mới được xem là một tín hiệu bền vững. Như vậy quí ba thì sao. Thế sự Thăng trầm tính rằng tỷ lệ này có thể đạt được mức 2.5%. Nếu quí ba được 2.5%, người ta có thể thừa thắng xông lên để tính rằng quí tư giá chót cũng được 3.5%. Nhưng khi nêu ra những con số này, đó chỉ là một cách tự thử nghiệm về khả năng lý lẽ của mình. Nhưng ta cũng nên nhớ “Thị trường có lý lẽ của riêng nó mà lý lẽ cũng chẳng hiểu” (Le marché a ses raisons que la raison ne connait pas) cho nên thông thường chẳng ai chịu trách nhiệm về những dự đoán kinh tế của mình - nếu không thì người ta đã rút giấy phép hành nghề của tất cả các nhà kinh tế tiên đoán bậy bạ làm cho người dân tưởng thật và làm ăn bậy bạ theo khiến cho bỗng chốc trở nên điêu đứng trong cả hơn hai năm qua.Và nếu đây là sự thực và được nói ra ngay từ bây giờ, thì đảng Dân Chủ đỡ biết mấy, đã có thề cất được một gánh nặng rất lớn trong những tuần còn lại trong cuộc vận động tranh cử cho cuộc bầu cử giữa mùa ngày 2-11 sắp đến.
Mặt khác, chúng ta cũng cần nhìn qua tình hình thị trường địa ốc một tí, sau khi có tin ngân hàng lớn nhất nước Mỹ, Bank of America, đã quyết định ngưng viểc bán nhà bị kéo (foreclosed) trên toàn 50 tiểu bang của nước Mỹ sau khi có cảm tưởng không yên tâm là có nhiều hồ sơ khuất tất. Quyết định này đã đến sau khi Tổng thống Obama cũng đã dứt khoát phủ quyết luật tịch thu nhà của hai viện đã thông qua vì ông muốn cho những người chủ nhà tuyệt vọng tìm kiếm hết mọi cơ hội giữ lại được cái nhà của mình. Chúng ta đều hiểu rằng nếu không có American Dream, người ta đã chẳng “đến đây và ở lại đây”. Bằng chứng là nhiều người Mễ khi “bừng con mắt dậy, thấy mình tay không” thì lật đật vượt biên trở lại Mễ “xin nhận nơi này là quê hương dẫu cho khó thương,”, một nơi toàn là những tên cướpnhư kiểu Pancho Villa. Giấc mơ Mỹ chính là căn nhà. Nếu người ta làm gắt gao quá, thì còn ai có nhà mà được giấc mơ Mỹ. Và đất nước này, từ hơn 300 triệu người, sẽ còn bao nhiêu người trong tình trạng hiện nay có đến 40% người Mỹ không phải là homeowners?.
Thị trường nhà cửa cũng chẳng phải là quá tệ, bởi vì có thể thời điểm hiện nay là tốt nhất cho người ta mua nhà, và chẳng thể nói người Mỹ tất cả đều đã hết tiền do đó không còn khả năng mua nhà nữa, ngoại trừ chuyện người ta bị ám ảnh bởi lời khuyên của một người theo dõi thị trường: “Bán được thì bán ngay đi, chưa phải mua ngay thì cứ nên từ từ chờ đợi”. Có điều mùa thu đã đến và mùa đông cũng chầu chực. Thời tiết này là cơ hội hay chăng. Cũng chỉ có thị trường với những lý lẽ của nó mới nói đưọc.
Câu chuyện cuối tuần là thế, nó nói lên một kết luận, nếu người ta nghĩ rằng tuần này có tính cách kết luận và quyết định cho cuộc bầu cử 24 ngày nữa, thì câu trả lời, đúng là ưu thế đang đổ về cả phía Cộng Hòa, nhưng đảng Dân Chủ còn cơ hội để nói tiếng cuối cùng, và tât cả đang còn ở phía trước - nhất là Tea Party sẽ chẳng để cho Cộng Hòa yên tí nào…
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 2010(Xem: 34989)
Niềm Đau Chôn Dấu Trong khi còn nhiều kết luận có thể nói thêm từ tình trạng hiện nay, có một điều chắc chắn: sự bế tắc hiện nay của Mỹ không thuần là bế tắc kinh tế. Do đó giải đáp cũng không thể là thuần kinh tế. Sự tìm kiếm chỉ mới bắt đầu, nếu người ta đủ can đảm nhìn nhận phải bắt đầu tìm kiếm. Hoàng Ngọc Nguyên
14 Tháng Tám 2010(Xem: 33948)
MỸ DÁM RA ĐI HAY CHĂNG? Và chúng ta, người Việt đang sống ở đất khách, quê người, chăc chắn phải có giây phút chạnh lòng: chẳng hiểu được cách đây 40 năm, khi các bên trong cuộc chiến tranh Việt Nam tới tấp đưa ra những “giải pháp hòa bình”, có ai ở Mỹ đặt câu hỏi “What happens if we leave South Vietnam” hay không? Hoàng Ngọc Nguyên
04 Tháng Tám 2010(Xem: 26871)
Ph ầ n B : Xã hội dân sự quốc tế Từ xã hội dân sự quốc gia đến xã hội dân sự quốc tế Mở ra ở đây những trang đầu của hồ sơ xã hội dân sự quốc tế chính là để trước hết chúng ta lấy lại giờ, không phải giờ của những năm 1945, hay 1954, 1975 mà giờ những năm 2000. Gs. Trần Thanh Hiệp
25 Tháng Bảy 2010(Xem: 32603)
Con n gười ta sinh ra người làm nghề này, ngưòi làm nghề khác. Và chẳng có nghề gì xấu. Cũng như chẳng ai chọn cha mẹ mà sinh ra, cũng chẳng ai chọn việc làm mà sáp vào. Đừng quá tự tin và lạc quan mà nghĩ rằng con người có thể chủ động t ất c ả - nhất là cuộc đời mình. Hoàng Ngọc N guyên
11 Tháng Sáu 2010(Xem: 29756)
Xã Hội Dân Sự Việt Nam & Xã Hội Dân Sự Quốc Tế Lời giới thiệu : Mấy năm gần đây nhiều nguồn dư luận, ở trong cũng như ở ngoài nước, đều cho rằng hình thành và phát triển một «xã hội dân sự» ở Việt Nam là một trong những bước mở đường dân chủ hóa không thể không có. Thành ngữ xã hội dân sự là thuật ngữ rất mới trong ngôn ngữ chính trị Việt Nam, được dùng để chuyển tải vào tiếng Việt những thành ngữ tiếng Pháp ‘société civile’ và tiếng Anh ‘civil society’. Gs. Trần Thanh Hiệp & Lê Đình Thông, Ph.D.
11 Tháng Sáu 2010(Xem: 31920)
Lịch Sử Đang Rảo Bước Trong Vùng Đông Nam Á Rõ ràng Lịch Sử đang rảo bước đi nhanh trong vùng này. Nhịp gia tốc làm chóng mặt này khác hẳn với mức chậm chạp, trì trệ của biến thiên chính trị trong thời chiến tranh lạnh ... Gs. Vương Văn Bắc
01 Tháng Sáu 2010(Xem: 33432)
Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng chuyên về khoa kinh tế học, nhưng có lẽ vì hai khoa kinh tế và kinh doanh có liên quan, cho nên xem chừng ông cũng rành về kinh doanh, nhất là kinh doanh thực hành. Hoàng Ngọc Nguyên
17 Tháng Năm 2010(Xem: 32051)
Tôi biết giữa những cuộc bàn luận sôi nổi về: dự án đầu tư, phát triển khu vực, khế ước, doanh lợi, hoa hồng v.v..những ý kiến trên đây có thể trái mùa và lạc điệu. Nhưng thiết tưởng việc phục hưng những giá trị đạo đức truyền thống cũng là việc cần, và trong những giá trị đó chắc phải có đức chung thủy. Gs Vương Văn Bắc
08 Tháng Năm 2010(Xem: 34519)
Nhìn lại cái dịp “35 năm nhìn lại” tuần qua, chúng ta dường như đã đạt được một số kết luận về quá khứ để cho tương lai thấy nhẹ nhàng hơn. Hoàng Ngọc Nguyên
08 Tháng Năm 2010(Xem: 34018)
T hầy xưa bạn cũ ngàn nhung nhớ Tỉnh giấc mơ xưa nối nhịp cầu Tháng tư năm Mão* buồn muôn thuở Bách niên chi kế vạn sầu đau. Lê Đình Thông
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468