Câu chuyện về gia đình cựu nữ điệp viên CIA gốc Việt
Bà Đặng Mỹ Dung, tên tiếng Mỹ là Yung Krall, một cựu điệp viên CIA, cựu đặc vụ FBI gốc Việt, là một người con gái được sinh ra trong một gia đình mang hai luồng tư tưởng và ý thức hệ khác nhau. Cha bà, ông Đặng Quang Minh, là một cán bộ Cộng sản và sau này trở thành đại diện của Mặt trận Giải phóng Miền Nam ở Moscow, còn Má bà lại là một người chống Cộng sản. Câu chuyện đau lòng về chính gia đình mình đã được bà kể lại trong cuốn sách, mới được xuất bản bằng tiếng Việt trong thời gian gần đây, mang tựa đề ‘Ngàn Giọt Lệ Rơi’ (A Thousand Tears Falling).
Minh Anh, VOA - 20 tháng 2/2011
Bà Đặng Mỹ Dung
(Yung Krall), cựu điệp viên CIA gốc Việt, tác
giả cuốn 'Ngàn giọt Lệ rơi'.
VOA: Thưa bà Mỹ Dung, bà có
thể kể lại về hoàn cảnh Ba, Má bà gặp nhau
được không ạ?
Mỹ Dung:
Anh với em của Má tôi ngày xưa là
những người chống Pháp. Họ đã giới
thiệu cho Má một người mà họ gọi là
đồng chí Việt Minh với nhau. Về tới nhà thì
bạn của mấy cậu rất thích Má tôi, sau đó thì
người bạn đó, là ba tôi sau này, hỏi
cưới má tôi.
VOA:
Bà có kể rằng cha bà
đã rời bỏ ngôi nhà thân yêu để tham gia cuộc
chiến tranh và ông đã theo phía Cộng sản khi ông tham
gia Mặt trận Giải phóng Miền Nam. Vậy khi đó
bà bao nhiêu tuổi?
Mỹ Dung:
Năm 1954, lúc chia đôi đất
nước, rồi ngoài Hà Nội đi vô trong nam thì trong
lúc đó Ba tôi đã đi theo Cộng sản rồi. Khi Ba
tôi đi tập kết là lúc tôi 9 tuổi.
VOA:
Khi
mà một người tin vào một ý thức hệ nào
đó thì người đó chắc hẳn phải có lý do,
hay động cơ riêng của họ để làm như
vậy. Vậy cha bà có bao giờ kể hay nói cho bà hay các
con cái của mình về lý tưởng, hay là về lý do mà
ông theo phía Cộng sản không, thưa bà?
Mỹ Dung:
Dạ thưa không. Lúc đó cái danh từ
cộng sản ít khi nào được nhắc tới trong
gia đình tôi, tại vì từ năm 17 tuổi đến
năm ngoài 40 tuổi thì Ba tôi đi theo Việt Minh
để chống Pháp. Đến năm 1954, khi Việt
Minh thắng Pháp, từ đó trong gia đình mới rõ là Ba
tôi đi theo Cộng sản vì Ba tôi báo cho gia đình biết
là Ba tôi sẽ đi ra ngoài bắc tập kết để
tổ chức hòa bình vĩnh cửu hơn. Đó là theo
lời những người đi tập kết, vì trong
gia đình tôi nhiều người đi tập kết
lắm.
VOA
: Còn
Má của bà lại là một người chống Cộng
sản phải không ạ? Bà có được biết
tại sao Má mình lại phản đối lý tưởng
của Cha mình hay không?
Mỹ Dung:
Khi mà Ba tôi đi theo Việt Minh thì ba tôi
đưa tất cả vợ con đi theo vô trong bưng
biền để hoạt động, có cả ông Lê
Duẩn và ông Lê Đức Thọ cũng vô gặp Ba tôi.
Qua cái đời sống của những người
ở trong bưng, thì Má tôi nhận thấy là khi
đồng chí của Ba tôi đi tới đâu thì họ
cũng lấy nhà, lấy đất của dân chúng
để làm nhà ở và làm cơ quan, Má tôi bất
đồng với Ba tôi nhiều lắm. Lúc nhỏ tôi không
hiểu tại sao Ba, Má ban đêm hay cãi lộn, nhưng sau
này các chị mới nói là vì Má không có đồng ý với
đường lối làm việc bí mật của Ba tôi.
Ba tôi có 2 tổ chức, một là Việt Minh, hai là tổ
chức của những người Việt Minh sau khi
bị Tây bỏ tù ở Côn Đảo 5 năm thì họ bí
mật đi theo Cộng sản. Từ đó Má tôi không
bằng lòng với chế độ của Cộng
sản, với đường lối và cách tổ
chức của người Cộng sản. Má tôi không
ngấm ngầm mà luôn ra mặt cho Ba tôi biết là Má tôi
không chấp nhận cái đường lối làm việc
theo Cộng sản của Ba tôi.
Lúc Ba tôi đi tập kết, Ba muốn đem Má và 7
đứa con theo, nhưng mà Má tôi không đi. Má tôi nói là “Anh
đi đi, chừng nào anh sáng con mắt của anh ra thì anh
trở về”, nhưng Ba tôi đi đến 20 năm Ba
tôi mới về.
VOA:
Là một người con,
khi mà Ba và Má có hai niềm tin khác nhau, hai ý thức hệ khác
nhau và khi mà cha bà quyết định xa gia đình
để cống hiến cuộc đời mình cho lý
tưởng của ông, thì chắc hẳn trong bà nó có
một sự giằng có và một lựa chọn khó
khăn khi phải quyết định theo Ba hay theo Má
phải không thưa bà?
Mỹ Dung:
Dạ không, tại vì thật ra trong
đời sống trong bưng, thì ba đi vắng nhà
nhiều lắm, thành ra Má ở nhà nuôi 7 đứa con
một mình với cái nghề may vá. Một tháng Ba có thể
đi một tuần, hoặc là ở nhà hai, ba tháng rồi
đi vắng một tháng nữa. Trong gia đình của
tôi, chuyện Mẹ nuôi con một mình là chuyện tự
nhiên. Thành thử, lúc mà Ba đi thì nó không có giằng co gì
hết về sự quyết định của Má ở
lại, nhưng mà sự đau khổ nhất của con
cái và Má tôi là Ba đi vắng nhà. Lúc đó tôi 9 tuổi thì
tôi không biết Hà Nội nó bao xa, nó ở đâu, không
biết chừng nào Ba tôi mới về, thành ra cái
điều đau khổ nhất là sự cô đơn. Tôi
nhớ Ba tôi nhiều lắm.
VOA:
Vậy
là cho dù là ý thức hệ của bà cũng như Má trái
ngược hẳn với của người Cha, nhưng
ông ấy vẫn là người Cha của bà, và tình cảm
cha, con thì vẫn gắn bó và không có gì chia cắt phải
không ạ?
Mỹ Dung:
Dạ phải, Má tôi cũng vậy, hai
người hai ý thức hệ mạnh mẽ ghê lắm.
Má tôi không theo Cộng sản mà còn chê bai nữa. Khi tôi
lớn lên đến tuổi học trung học thì
chừng đó mới biết mình cũng khác với Ba mình
quá nhiều, mình lại là người chống Cộng
sản. Nhưng mà tình thương của cha, con, vợ,
chồng thì không bao giờ thay đổi. Bằng chứng
là Ba không lấy vợ khác, Má không lấy chồng khác, mà
con cái thì luôn quí trọng Ba, nhưng mà trong gia đình luôn nói
câu “ước gì Ba không theo Cộng sản”.
VOA:
Kể từ đó Bà có
gặp lại cha của mình không, thưa bà?
Mỹ Dung:
Dạ thưa có. Tháng 8
năm 1975, Ba tôi đại diện phái đoàn của
Mặt trận Giải phóng Miền Nam đi qua Tokyo
để dự hội nghị chống bom nguyên tử thì
lúc đó tôi được gặp Ba tôi. Cuộc gặp
đó đau lòng lắm. Một mặt tôi là đứa con
gái gặp lại cha mình sau 20 năm, một mặt là
một người công dân của Việt Nam Cộng hòa
đi gặp một ông đại sứ phía bên kia.
Nhưng ngược lại thì Ba tôi lại rất vui
mừng. Ông là một nhà ngoại giao lão thành, mà lại là
một người cha nữa. Ông là người chiến
thắng, tôi là người mất nước, thành ra khi
gặp tôi, Ba tôi rất vững để cha và con không có
nói gì tới chiến tranh, không nói gì về ý thức
hệ, nhưng tôi thì mừng rỡ khóc, xong rồi thì tôi
nói “chế độ của Ba đã cướp nước
của con.” Rồi sau đó thì cãi nhau, nói là cãi nhau nhưng
Ba tôi không có cãi gì mà tôi là người tấn công Ba tôi
nhiều nhất.
VOA
: Cuộc
gặp đó do ai sắp xếp thưa bà?
Mỹ Dung:
Đi ngược lại một chút,
hồi tháng 3 năm 1975, biết là Cộng sản sẽ
chiếm miền Nam, thành ra tôi có tới nói cho CIA biết là
Ba của tôi là ông đại sứ của Mặt trận
Giải phóng miền Nam ở Liên Xô, tôi là vợ của
một sĩ quan hải quân Mỹ. Tôi xin CIA giúp Má tôi ra
khỏi Việt Nam, khi giúp đuợc rồi thì nếu CIA
muốn tôi giúp Mỹ thì tôi sẵn sàng trả ơn đó,
nhưng họ nói rằng chuyện đó bỏ qua,
để giúp Má tôi ra khỏi Việt Nam truớc đã. Khi
mà họ giúp Má tôi rồi thì họ có tới gặp tôi, và
sau đó chừng đầu tháng 5 tôi bắt đầu
liên hệ để làm việc với cơ quan tình báo
Mỹ CIA.
VOA
: Còn
về cuốn 'Ngàn giọt Lệ rơi' của bà, lời
khen hay bình luận nào làm bà cảm thấy hài lòng, hay tự
hào nhất về cuốn sách đó thưa bà?
Mỹ Dung:
Rất nhiều người yêu mến
cuốn sách của tôi đã nói là: ‘cám ơn chị đã
viết cuốn sách này dùm cho tôi. Gia đình tôi ngày xưa
cũng có người đi tập kết, nhưng không
tiện nói ra.’ Có nhiều ngừơi ở Việt Nam
viết thơ nói là: ‘cô viết dùm cho tôi vì tôi ở
Việt Nam tôi không có tự do để nói ra những
đau khổ của gia đình tôi.’ Tất cả những
người trong cuốn sách này vẫn còn sống. Có
nhiều nguời viết thơ nói là: ‘à, chị nói nơi
chốn đó, chị là hàng xóm của tôi.’ Có người
nói ‘ngày xưa ông bố của chị tới cái làng đó
ở, chính phủ lấy nhà cho gia đình chị ở,
đó là nhà ông nội của tôi.’ Có ngừoi nói ‘ba của
chị ở tù Tây chung với tôi.’ Thành ra cái đó là điều
tôi rất mừng, quyển sách này viết rất là
thật. Tôi là người miền nam, tôi viết không có
văn chương nhưng nó đem lại màu sắc,
tiếng nói, tâm hồn của người Việt Nam
của mình.
VOA:
Xin
cảm ơn bà Mỹ Dung đã dành cho đài VOA cuộc
phỏng vấn ngày hôm nay.
Thưa quí vị, trong lời tựa của cuốn 'Ngàn
Giọt Lệ Rơi', cựu Bộ trưởng Tư
Pháp Hoa Kỳ Griffin Boyette Bell viết, xin trích: "Yung Krall
đúng là một công dân Mỹ vĩ đại. Tôi
nhiệt liệt tán dương sự nghiệp của cô
đối với nước ta, và tôi vui mừng thấy
rằng cuối cùng người đọc đã
được biết đến câu chuyện của
người phụ nữ xuất sắc này. Hy vọng
của tôi là cuốn sách này sẽ đóng góp vào quá trình hàn
gắn vết thương và xiết chặt tình cảm
ở đất nước này và ở Việt Nam.” Minh Anh
xin được lấy lời Cựu Bộ
trưởng Tư Pháp Hoa Kỳ làm lời kết cho câu
chuyện phụ nữ kỳ này. Xin cảm ơn quí
vị.
Qúi vị có thể tìm hiểu thêm về cuốn 'Ngàn Giọt Lệ Rơi' tại địa chỉ: http://www.ngangiotleroi.com/
(Nguồn: PhongLan Edwards, thunhan1-2@yahoogroups.com)