Những kỷ niệm với TĐ 11, với Pleiku đất đỏ bụi mù vẫn hằn sâu trong ký ức. Giờ nhớ lại tôi không còn sợ hay buồn nữa, tôi chỉ nuối tiếc, yêu mến, thổn thức, trân quý…
Song song đó, chúng ta còn phải nhìn ra ở mặt khác của vấn đề, nghĩa là bên cạnh những hành động đúng đắn ấy còn biết bao nhiêu những hành vi sai lạc, ‘láo lếu’của con người chúng ta nữa.
"Cuộc
sống hôm nay, rồi những rơm rác cặn bã này, với thời gian,sẽ trôi dạt cả vào quên lãng
thôi con ơi ! Đừng tuyệt vọng !! Con hãy khóc nhiều hơn nữa trước cảnh sống này, nhưng con vẫn thắp sáng ước mơ cao hơn, xa hơn : Rằng sẽ có một ngày,nơi đây
không còn những con người chuyên sống trong gian dối và lừa bịp ; quanh con
, lúc ấy, sẽ là những con người trung thực , những con người được đem hết tài
năng, trí tuệ và tấm lòng ra xây đắp quê hương ; những con người yêu ai nói
rằng yêu ,ghét ai nói ghét ..."
« Huynh ơi ! Hãy tha thứ cho muội
không thể đến với huynh vì muội còn sư phụ, nghiệp của muội kiếp nầy. Nếu huynh
tin vào căn duyên của cửa Phật..muội xin hẹn đến kiếp mai.. »
"...Buổi chiều cuối năm nào cũng mang vẻ đẹp tiêu-sơ
,heo hút làm lòng mình buồn nhớ vu vơ...tôi thấy thương tất cả những đôi mắt bà
mẹ trong những ngày gần Tết ,vừa thiết tha lo âu ,vừa cuống quýt làm sao
..."
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.
- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
486,809
Đồng ý
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.