Tháng Tư Đen
Mùa xuân ấy Tháng Tư về tang tóc
Lũ Hồng Hà úng thóc Cửu Long Giang
Lửa Trường Sơn tàn cằn kiệt nước Sông Hàn
Bầy sâu dại ngập đồng ngô ruộng lúa.
Từ phương bắc bọn cùng hung cực ác
Vẩy búa liềm xua chết chóc vào nam
Lũ người không tim óc chẳng linh hồn
Đi cướp bóc dưới chiêu bài giải phóng.
Cả Miền Nam đang thanh bình vui sống
Trở thành mồi cho Cộng sản xâm lăng
Vận nước non đang phải lúc suy tàn
Bao nghĩa sĩ hùng anh đành tuẩn tiết.
Lá cờ máu vấy khung trời nước Việt
Địa ngục đầy nhung nhúc quỉ sa tăng
Cả nước non ngơ ngác nỗi kinh hoàng
Toàn dân tộc hãi hùng cơn quốc nạn.
Lũ giặc nước trong điên rồ mù quáng
Dìm giống nòi vào biển máu thê lương
Nhắm mắt đi theo chủ nghĩa ngông cuồng
Biến xã hội thành nhà tù vĩ đại.
*
Tháng Tư đen vì Miền Nam chiến bại
Trước kẻ thù gian xảo với phi nhân
Tháng Tư đen vì bè lũ vô thần
Theo Các Mác quên cha ông nguồn gốc.
Tháng Tư đen vì hồn thiêng tổ quốc
Phải tủi hờn chua xót khóc non sông
Tháng Tư đen vì con cháu Tiên Rồng
Phải quằn quại trong xích xiềng nô lệ.
Tháng Tư đen vì đàn con của mẹ
Phải chia lìa cơn quốc phá gia vong
Tháng Tư đen vì yêu dấu Sài Gòn
Phải đau đớn mang tên loài nghiệt súc.
Tháng Tư đen vì chín tầng địa ngục
Đã đọa đày úp xuống mảnh giang sơn
Tháng Tư đen vì u uất căm hờn
Của dân tộc chìm trong làn sóng đỏ.
*
Tháng Tư đen, Tháng Tư đen còn đó
Là nhát thù chém xuống giữa con tim
Là vết thương đau nhức xé hằng đêm
Trong tâm khảm những tấm lòng yêu nước.
Tháng Tư đen không bao giờ quên được
Là lời thề trên mỗi bước lưu vong
Đến bao giờ chưa trả hận non sông
Thì cuộc sống chỉ toàn là cay đắng.
Mạc Phi Hoàng