VÔ CÙNG
Lòng buồn sâu như rừng
Đời theo sông chia nhánh
Ôm trong hồn vô cùng
Tháng ngày bỗng lặng câm
Áo ai bay mùa hạ
Trôi cuối trời bặt tăm
Em một lần qua ngỏ
In gót sầu trăm năm
Ta mang đời phiêu bạt
Rượu buồn ai tri âm?
Mây mùa Thu nhớ bạn
Trăng mùa Thu xa người
Quê xưa chìm lớp lớp
Nhớ thương nầy sao nguôi
Em theo về cuối phố
Nắng reo trong tiếng cười
Ta ôm hồn đứng ngó
Mây đầy trời trong tôi.
Phùng Minh Tiến
Gửi ý kiến của bạn