Nửa Thế Kỷ Tìm Nhau (Trần Văn Lương)

11 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 24663)
Nửa Thế Kỷ Tìm Nhau (Trần Văn Lương)


Nửa Thế Kỷ Tìm Nhau


Do:

 Thà rằng chẳng biết tin nhau,

Biết chi cho để thêm đau lòng này. 

 

Cóc cuối tuần:


Nửa Thế Kỷ Tìm Nhau 

 (Cầu mong trong kiếp sau chàng trai sẽ may mắn được

 gặp lại cô gái để cùng nhau đi hết đoạn đường trần)

 

Nắng học trò đo đỏ,

Trời tỉnh nhỏ xanh xanh.

Trai khói thuốc tập tành,

Gái đành hanh vênh mặt.

 

Ngày đi ngang về tắt,

Khờ ánh mắt đưa chân,

Ngõ gai góc ngại ngần,

Thỏi tình câm lạnh cóng.

 

Chàng nai tơ bé bỏng,

Mồm ngọng nghịu lời yêu,

Dạ trăn trở chín chiều,

Chẳng dám liều mở lối.

 

Em thẹn thùng trước tuổi,

Áo cưới vội theo người.

Anh méo mó nụ cười,

Trăm bến đời lưu lạc.

 

Trong vòng tay kẻ khác,

Nơi gác tía lầu son,

Em chắc cũng đâu còn

Nhớ về con sóng cũ.

 

Anh thưa dần giấc ngủ,

Đời quân ngũ trôi lăn,

Bước hồ hải nhọc nhằn,

Lăng xăng triền dốc ngược.

 

Không hẹn thề kiếp trước,

Nên chẳng được chung tàu.

Nửa thế kỷ tìm nhau,

Mái đầu sương gột trắng.

 

Năm mươi năm đằng đẵng,

Đăng đắng giọt kinh cầu,

Biền biệt bóng chim câu,

Lối ngàn lau khép chặt.

 

Chốn quê người xa lắc,

Mòn mắt ngóng tiêu hao.

Dang dở giấc chiêm bao, 

Tin buồn đau vụt đến.

 x

 x x

Em thân mang trọng bệnh,

Như ngọn nến dần vơi.

Hoa xuân thắm một thời,

Đang rã rời tơi tả.

 

Long đong trời đất lạ,

Duyên chắp vá lỡ làng,

Tròn hai chuyến sang ngang,

Vẫn bẽ bàng kiếp số.

 

Chặng cuối đường gian khổ,

Bến đỗ chẳng bình yên,

Cay đắng nợ cùng duyên,

Oan khiên hay tình tội ?

 

Người bạn đời chắp nối,

Đà quá đỗi khôn ngoan,

Bao của cải dọc ngang,

Đều sang tên kẻ khác.

 

Lại hiên ngang dõng dạc,

Về dắt vợ xưa qua,

Rồi mua sắm cửa nhà,

Cùng dọn ra sum họp.

 

Của một đời tom góp,

Em trót dại tin người,

Phút nhìn lại, hỡi ơi,

Chỉ còn đôi tay trắng.

 

Bệnh xưa dần trở nặng,

Nằm lặng cắn đau thương,

Thân bất động trên giường,

Đoạn trường qua ánh mắt. 

 

Em vầng trăng sắp tắt,

Héo hắt giữa trời cao;

Anh lén lút nghẹn ngào,

Biết làm sao, em hỡi !

 

Bao cách ngăn vời vợi,

Nào dám tới thăm nhau.

Chút mộng ước trầu cau,

Kiếp sau xin khắc dạ.

 x

 x x

Rượu nhồi như sóng cả,

Có gã chẳng hề say,

Vẫn tỉnh táo đêm ngày,

Quắt quay thương người cũ.

 Trần Văn Lương

 Cali, 8/2012

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24184)
Cũng xác thân này mà tình yêu xa vắng Giáo đường còn đây… mà Thiên Chúa đã rời xa…!
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 27623)
Kính dâng anh linh Vị Cha già kính yêu, Đức Ông Simon Nguyễn Văn Lập, Cựu Viện Trưởng Viện Đại Học Dalat
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 29826)
Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi Người đời nói xấu mặc kệ tôi Vợ mình mình sợ nên chi tội  Nhất vợ, nhì trời, có thế thôi!!
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24270)
Thêm một tà dương lỗi hẹn thề, Não nề gượng níu chặt cơn mê. Chiều nay nỗi nhớ se màu nắng, Áo trắng xưa đâu chẳng thấy về.
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 25704)
Tổ vỡ, đàn chim tản mác bay Mang thân lữ thứ, lạ xa bầy Tha phương, lận đận đời tầm gửi  Viễn xứ, long đong kiếp trả vay 
07 Tháng Mười Một 2010(Xem: 24715)
mưa thu đánh mất vầng trăng em đi lá úa cành thông ven hồ gác chuông xa vắng sương mờ tiếng chuông xa vắng hồ đồ trong anh
17 Tháng Mười 2010(Xem: 24124)
Ngọt ngào cất tiếng “Mình ơi!” Trên đời đẹp nhất là tôi với mình
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24588)
Mai này cho lãng quên đời Ta bên kẻ lạ cũng cười, cũng hôn, Cũng răng in dấu vui buồn, Nhưng ngôi hoa hậu em luôn trị vì…
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24696)
Anh về qua biên giới T rời chiều mưa bụi bay Khóc em khô nước mắt Nhớ em như cuồng say
12 Tháng Mười 2010(Xem: 23471)
Thầy là ai và bạn cũ đã là ai Tôi còn ai trong giấc ngủ đoái hoài Cơn cúi xuống đau xót xa mật đắng
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468