Đôi Nẽo Có Không
Hữu dã hồi
Vô dã hồ
Mạc tại giang biên lãnh phong xuy.
(Kệ cổ của Phật giáo)
* Có cũng về
Không cũng về
Sao còn đứng đợi bến sông mê
Bốn phương gió nổi mùa hư ảo
Ngoãnh lại hoa xuân rụng não nề
* Có cũng về
Không cũng về
Về đâu, non nước về đâu nhỉ?
Chảy xiết cuồng lưu, vọng khứ hề!
* Có cũng về
Không cũng về
Sáu bảy mươi năm làm lữ khách
Một chiều tuyết phủ với sương che
* Có cũng về
Không cũng về
Thanh xuân giờ đã xa biền biệt
Dừng lại bên sông, lạnh bốn bề.
Phùng Minh Tiến
Gửi ý kiến của bạn