HẬN THÙ (WTC 9-11-2001)
Đọc bài thơ rất sâu lắng, thật buồn, và đầy ý nghĩa ... của anh Quý Bùi gởi tới, đã gợi lại cho Tường Vi và chắc chắn cũng sẽ làm cho mọi người nhớ lại những cảnh tượng quá đỗi kinh hoàng
không thể nào phai nhòa trong
trí tưởng của 11 năm về trước (9-11-2001) ở 2 Tòa Tháp Đôi của Trung Tâm
Thương Mại (New York).
Ngày ấy ... Tường Vi có cô bạn đã bị tử nạn trên tầng lầu 11,của Tòa Tháp Đôi
đó, và nỗi ám ảnh kinh hoàng ấy cứ lẩn quẩn trong tâm trí của gia đình bạn (
trong đó có T.Vi ) ... Và cứ mỗi năm, đến ngày tưởng niệm 9-11 này, thì
niềm đau và nỗi nhớ về bạn lại quay về càng chất ngất, và ray rứt không nguôi
...
Còn nữa ... Có một lần Tường Vi gặp lại Giáo Sư Tôn Nữ Cẩm
Quỳ. Hai Thầy-Trò cùng đi uống Café trên Phố Bolsa, Cô đã tâm sự, và kể cho học
trò ni nghe về chuyện Cô con gái Michell của Cô ấy đã may mắn thoát khỏi Tòa
Tháp Đôi đó trong lúc đang mang thai Baby trong bụng ... Trong thời điểm đó,
Michell đã rời khỏi Tòa Tháp Đôi ấy ra ngoài mua thức ăn khi có sự khủng bố xảy
đến ... Cô Cẩm Quỳ nhắc lại câu chuyện may mắn về Cô con gái cưng với vẻ mặt
đầy xúc động, vì Michell có bạn bè làm chung Văn Phòng số phận không may mắn đã
phải ra đi ...
Cô nói nếu lúc đó không may mà có điều gì xấu xảy đến cho con gái, thì chắc Cô
không thể nào sống nổi để vượt qua nỗi kinh hoàng đầy ám ảnh đó !
Đôi giòng chia sẻ cùng bài thơ của Anh Quý Bùi, và các Anh-Chị, cùng các bạn
trong ngày Tưởng Niệm Biến Cố đau
thương 9-11.. Và chúng ta mỗi người
cùng góp lời cầu nguyện đến vong linh những người xấu số nhân ngày Tưởng Niệm
này ...
Mến chúc các Anh-Chị, và các bạn có thêm một ngày bình an và hạnh phúc.
Thân mến,
Tường Vi (ĐàLạt)
_____________________________________________________________
Đúng mười một năm
trước, khủng bố đã đâm máy bay vào hai tòa nhà thương mại của thành phố New
York, biết bao gia đình có thân nhân chết oan ức dưới đống gạch vụn để lại
những mảnh đời tan vỡ cho những người còn sống, Quý Tui đã ghi một số trường
hợp ngay sau ngày xẩy ra, nay để nhớ lại những giây phút kinh hoàng đó xin gởi
lại đến các anh chị bài cũ này để tưởng niệm những người đã chết và để cùng nhớ
lại ngày này của 11 năm trước đây.
HẬN THÙ (WTC 9-11-2001)
Có ai thấy Mẹ của con không ?
Mỗi chiều nhạt nắng ở bên song
Mẹ thường hay bấm còi xe báo
Cho biết Mẹ về, con đón trông
Mỗi sáng Mẹ thường đưa con đi
Thả trước trường con tựa mọi khi
Sáng qua ôm mẹ lâu hơn trước
Con nhìn bịn rịn , chớp đôi mi
Vụ nổ trường cho nghỉ về nhà
Công Ty của mẹ ở lầu ba
Suốt buổi chiều qua còi vắng tiếng
Con đứng ngóng chờ , mắt
dõi xa.
. . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . .
Có ai thấy được Hôn Phu tôi ?
Anh vừa điện thoại báo nguy rồi
Phòng anh làm việc tầng cao vút
Anh kêu hơi nóng tựa nước sôi
Rồi anh chợt nói luôn yêu em
Là lời vĩnh biệt , cuối cùng im
Tầng lầu sụp đổ theo tin tức
Thân em ngã qụy , thắt con tim
Tuần sau đám cưới của chúng mình
Áo cưới của em thật là xinh
Anh ơi áo cưới giờ treo lạnh
Em vẫn thẫn thờ ngóng
mong tin
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Con ở nơi đâu , Mẹ đi tìm
Thằng con độc nhất nằm trong tim
Mấy buổi ngày đêm Mẹ đi kiếm
Thất thểu lang thang bước nổi chìm
Mẹ hỏi thăm từng nơi cứu thương
Mẹ đưa tấm ảnh buổi ra trường
Khuôn mặt con cười trông tươi sáng
Mẹ hỏi tìm con , kẻ qua
đường
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nội của con ơi , ai thấy đâu ?
Tối nào Nội cũng ghé xoa đầu
Ôm con ,Nội nói vài hôm nữa
Nội sẽ về hưu , ở chơi lâu
Nội là lính cứu hoả thâm niên
Nơi nào có cháy Nội đến liền
Nội cứu bao người trong lửa đỏ
Ai cứu Nội con ! Đấng
thiêng liêng ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Chồng tôi vắng bóng mấy ngày qua
Chúng tôi đang sống giấc mơ hoa
Con đường hai đứa đầy hoa rắc
Trên thế gian này chỉ đôi ta
Chồng tôi hớn hở đếm từng ngày
Đứa con trong bụng chỉ nay mai
Trong nhà sẽ có vang tiếng khóc
Có tiếng trẻ thơ rộn cả
hai
Anh nằm trong đống thép ngổn ngang
Anh nỡ bỏ em bụng chửa mang
Con lúc chào đời anh không thấy
Bỏ bạn bên đời chít khăn
tang
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bố hứa sang con để đón dâu
Thằng con trai lớn cưới lần đầu
Bố ráng gom tiền bay một chuyến
Không nghỉ cho kịp buổi rước dâu
Chuyến bay của Bố chẳng bay xa
Chuyến bay ác tặc cướp phá nhà
Trong buổi rước dâu không có Bố
Thân xác Bố giờ nát tan
ra.
. . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . .
Chồng , con đưa tiễn vợ lên đường
Về thăm Ngoại bệnh ở nhà thương
Đứng vẫy đưa nhau khi cất cánh
Về nhà tin tức báo đau thương
Vợ đã tan thây trong chuyến bay
Kéo theo bao kẻ bị chết lây
Bỏ lại chồng con trong đau xót
Thằng út bơ vơ mút ngón
tay.
. . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . .
Quý Bùi ( THĐ 69 )
(Nguồn: anhdaodalat@yahoogroups.com)