Ý Thu
Một sớm thu sang thật bất ngờ
Gió về lành lạnh nắng như tơ
Núi đồi thay áo mù sương trắng
Lòng khách u hoài một ý
thơ
Một ý thơ giăng tự
đỉnh buồn
Len vào ray rứt kẻ tha phương
Thời gian mỏi cánh chim phiêu bạt
Xa vắng mịt mùng đâu cố hương
Ta đứng từng chiều bãi sóng xô
Nhìn phương trời
cũ khuất xa mờ
Thấy em xõa tóc tung trời gió
Và mẹ buồn đau khóc dưới mồ
Bao nhớ thương như sóng vỡ bờ
Bập bùng tung vỗ bến hoang sơ
Hồn ta xiêu dạt như thuyền nhỏ
Tan tác bồng bềnh trôi bơ vơ
Mới đó hôm nào đẹp nắng mơ
Đồi tươi thắm
nét núi xanh lơ
Mà nay nắng úa đồi phai sắc
Thương tiếc
ngàn hoa rụng xác xơ
Ta khóc sầu dâng ngập trái tim
Tình nhà nợ nước dễ nguôi quên
Lòng vương nghìn mối ai đâu biết
Cứ bảo thu sang chạnh nỗi niềm.
Mạc Phi Hoàng