Vĩnh Biệt Cha

24 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 27626)
Vĩnh Biệt Cha

 Vĩnh Biệt Cha

  ( Kính dâng anh linh Vị Cha già kính yêu,

 Đức Ông Simon Nguyễn Văn Lập, Cựu Viện Trưởng Viện Đại Học Dalat )


Tin Cha ngã bệnh,

Chưa kịp lắng chìm sâu,

Tin dữ đã từ đâu

Ập tới.

 

Bàng hoàng xiết đỗi,

Đau lòng hai cõi chia phân,

Một kiếp phù vân,

Đường thế trần bặt dấu .

 

Nhớ Cha xưa phúc hậu,

Nhân ái khoan hòa,

Tấm lòng trời biển bao la,

Vì kẻ khác chẳng nề hà khó nhọc.

 

Sống tận tụy một đời cho giáo dục,

Kế trăm năm, lao khổ cuộc trồng người,

Chỉ mong sao đào tạo được cho đời,

Những thế hệ ngẩng nhìn trời không thẹn.

 

Thương nhớ quá chuỗi ngày Cha ở Viện,

Đà Lạt, trường xưa, kỷ niệm êm đềm,

Lòng chúng con muôn kiếp chẳng hề quên,

Những năm tháng không ưu phiền khuấy gợn.

 

Quên sao được mỗi ngày khi sáng sớm,

Ánh mặt trời vừa chớm đỉnh Lâm Viên,

Từ cổng xa đã thấy bóng Cha hiền,

Mắt trìu mến đón sinh viên đi học.

 

Quên sao được, Cha nhân từ đùm bọc,

Những người con nghèo, khổ cực, mồ côi,

Mà không hề phân biệt chuyện đạo đời,

Không gạn hỏi, nghi ngờ lời than vãn.

 

Đàn con trẻ cứ tìm Cha tả oán,

Cha mủi lòng luôn dốc cạn hầu bao,

Của đưa cho mà chẳng biết ngày nao,

Ai là kẻ phải hoàn giao món nợ .

 

Đại Học Xá trong những ngày đóng cửa,

Nhiều sinh viên không chỗ ở lêu bêu,

Tìm đến Cha than thở đủ trăm điều,

Cha lại phải thêm sớm chiều lo lắng.

 

Nơi thành phố đầy sương mù giá lạnh,

Những người con đang sống cảnh xa nhà,

Qua tình thương vô hạn của Cha già,

Đã hiểu được câu "ơn cha nghĩa mẹ".

 

Khi mãn nhiệm Cha trở về đất Huế,

Ngỡ từ đây sẽ được nhẹ đôi vai,

Nào ngờ đâu Thánh ý Chúa an bài,

Cha lại phải dặm đường dài tất tả.

 

Đất Bình Triệu, chặng cuối đàng Thánh giá,

Cảnh đổi đời thêm vất vả lao đao,

Xóm đạo nghèo, nhiều khốn khó khổ đau,

Cha can đảm nào quản bao cực nhọc.

 

Rồi con bệnh cùng tuổi già phút chốc,

Theo tháng năm đã sồng sộc đến nơi,

Sức thế gian sao kháng được mệnh trời,

Cha mòn mỏi làn hơi từng khoảnh khắc.

 

Trên giường bệnh, Cha hằng rơi nước mắt,

Thương con mình, đứa lưu lạc phương xa,

Đứa dặm trường bươn bả đến tìm Cha,

Đứa sớm tối ngang qua nhà thăm hỏi .

 

Than ôi! Đất trời rẽ lối,

Thuyền Cha một tối ra khơi,

Để thương nhớ khôn nguôi,

Cho đàn con ở lại .

 

Thân Cha về cát bụi,

Công ơn Cha sống mãi trăm năm.

Dù nghiệt ngã thời gian,

Dù cảnh đời thay đổi,

Dù trường xưa khuất lối,

Nhưng trong lòng con cái sinh viên,

Vẫn còn nguyên hình bóng vi. Cha hiền,

Đứng lặng lẽ giữa khuôn viên Đại Học.

 

Chúng con biết từ nay đành bạc phước,

Chẳng bao giờ còn gặp được người Cha,

Ánh mắt nhìn đầy từ ái thiết tha,

Để ôn lại những ngày xa xôi cũ.

 

Giờ đây, nghìn trùng cách trở,

Những "sinh viên của Cha",

Bao năm qua 

Chưa trả được ơn dầy,

Từ chốn lưu đầy,

Hướng về quê mẹ,

Cúi đầu trăm lạy,

Khóc vĩnh biệt Cha .

 

 Trần Văn Lương, VK

 California

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24515)
Còn là một chút dư hương Rớt rơi đâu đấy trên đường tuổi xuân
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24185)
Cũng xác thân này mà tình yêu xa vắng Giáo đường còn đây… mà Thiên Chúa đã rời xa…!
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 29827)
Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi Người đời nói xấu mặc kệ tôi Vợ mình mình sợ nên chi tội  Nhất vợ, nhì trời, có thế thôi!!
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24273)
Thêm một tà dương lỗi hẹn thề, Não nề gượng níu chặt cơn mê. Chiều nay nỗi nhớ se màu nắng, Áo trắng xưa đâu chẳng thấy về.
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 25708)
Tổ vỡ, đàn chim tản mác bay Mang thân lữ thứ, lạ xa bầy Tha phương, lận đận đời tầm gửi  Viễn xứ, long đong kiếp trả vay 
07 Tháng Mười Một 2010(Xem: 24715)
mưa thu đánh mất vầng trăng em đi lá úa cành thông ven hồ gác chuông xa vắng sương mờ tiếng chuông xa vắng hồ đồ trong anh
17 Tháng Mười 2010(Xem: 24129)
Ngọt ngào cất tiếng “Mình ơi!” Trên đời đẹp nhất là tôi với mình
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24592)
Mai này cho lãng quên đời Ta bên kẻ lạ cũng cười, cũng hôn, Cũng răng in dấu vui buồn, Nhưng ngôi hoa hậu em luôn trị vì…
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24698)
Anh về qua biên giới T rời chiều mưa bụi bay Khóc em khô nước mắt Nhớ em như cuồng say
12 Tháng Mười 2010(Xem: 23476)
Thầy là ai và bạn cũ đã là ai Tôi còn ai trong giấc ngủ đoái hoài Cơn cúi xuống đau xót xa mật đắng
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468