Cuối Năm Nhớ Ông Khuất Nguyên
Khuất Nguyên, Ông sống thời thịnh trị
Dăm đứa quan tham đã bực mình
Đôi thằng xu nịnh đã coi khinh
Thân tâm bấn loạn buồn nhân thế
Lặn lội bờ sông khóc một mình
Gỏ nhịp mà ca đời đục cả
Chỉ còn sót lại mình Ông trong
Buồn đời say cả mình Ông tĩnh
Mịch La sông lạnh tự trầm mình
Còn tôi, tôi sống thời tao loạn
Dân tộc chìm trong nỗi nhục vinh
Nước mất nhà tan, hồn lưu lạc
Huynh đệ tương tàn giữa điêu linh
Thế mà tôi vẫn không điên nhĩ
Lơ láo ngày qua, kẻ bạc tình
Cuối mặt làm ngơ, thằng vô cảm
Tôi sống cho ai ? Sống một mình ?
Phùng Minh Tiến
Cuối năm 2012
Gửi ý kiến của bạn